TCTHS(1) – Chương 50: Chuyển nhà

CHƯƠNG 50 ::: CHUYỂN NHÀ

Cố Tư Minh phản đối: “Em không ở với chú già đâu.”

Chương Quyết Minh quay đầu lại nói: “Đừng làm rộn, mai mua cho nhóc một cân kẹo toffee thỏ trắng ha.”

. Tiếp tục đọc

TCTHS(1) – Chương 49: Kế hoạch đội hình

CHƯƠNG 49 ::: KẾ HOẠCH ĐỘI HÌNH

Chương Quyết Minh cũng sớm nghe về hai vị đại thần này của câu lạc bộ Long Ngâm, người ngồi trước bàn công tác vừa thấy liền biết là quản lý Lưu Xuyên của Long Ngâm, mà vị tuyển thủ “phái học thuật” này hẳn là đội trưởng đương nhiệm của phân bộ Võ Lâm của Long Ngâm – Ngô Trạch Văn, học bá có tiếng trong giới esport.

.

.

.

Lý Thương Vũ cùng Chương Quyết Minh đi xe tới trụ sở chính của câu lạc bộ Long Ngâm.

Anh vốn không muốn về nước sớm như vậy, thế nhưng nhân tiện Chương Quyết Minh đang ở Trường Sa, hơn nữa gần đây tiến độ tổ đội thuận lợi ngoài dự đoán của mọi người, anh mới quyết định về nước một chuyến, cũng thuận tiện thương lượng với Lưu Xuyên một chút về kế hoạch sắp tới.

Tổng trụ sở của câu lạc bộ là một tòa nhà văn phòng cỡ lớn ở vùng ngoại thành Trường Sa, hai người vừa vào cửa, liền thấy một hàng chữ to viết bằng bút lông, lối viết thảo* vừa tiêu sái lại phóng khoáng — Câu lạc bộ Esport Long Ngâm.

Hàng chữ rồng bay phượng múa kia rất có phong cách quý phái, nghe nói là Lưu Xuyên năm đó lúc thành lập đội tự mình viết ra.

Hàng chữ to ở ngay cửa vào, bên cạnh còn có huy hiệu của câu lạc bộ Long Ngâm, đại sảnh rộng mở sáng ngời thoạt nhìn vô cùng khí phái.

Quản lý của Long Ngâm – Lưu Xuyên – kỳ thật là một phú nhị đại*, mẹ của anh là thương nhân nổi danh trong nước, gia sản tính bằng tiền triệu, nhưng làm cho người khác bội phục chính là, anh cũng không dựa vào tài chính của gia đình, mà là dựa vào năng lực của chính mình tự kiếm tiền làm vốn tài chính khởi nghiệp, tự mình thành lập nên câu lạc bộ này.

Năm mà chiến đội FTD của Lý Thương Vũ giải tán cũng chính là năm mà Lưu Xuyên thành lập nên câu lạc bộ Long Ngâm, hai người còn từng đụng độ nhau ở trận thi đấu thăng cấp.

Chỉ có điều sau này, đội ngũ mà Lưu Xuyên dẫn dắt một đường tiến thẳng vào trận chung kết bắt quán quân, mà Lý Thương Vũ sau khi chuyển đến Võ Lâm lại không thể có được thành tích tốt nào cả.

Câu lạc bộ Long Ngâm chỉ trong vài năm ngắn ngủi đã phát triển cực kỳ mạnh, độ hot tăng lên, quảng cáo, đại diện, tài trợ không ngừng, tài nguyên cuồn cuộn kéo đến, câu lạc bộ hiện giờ được sửa sang, nhìn qua rất đồ sộ.

Lưu Xuyên sau khi xuất ngũ đem chức đội trưởng giao cho Ngô Trạch Văn, hiện tại anh chỉ để ý đến chuyện kinh doanh trong chiến đội, hơn nữa còn kiêm thêm chức nhân viên thường vụ xử lý công việc của Liên minh Esport Trung Quốc, cũng luôn chú ý tới hướng phát triển của giới esport quốc tế và trong nước — anh từ trước đến nay có ánh mắt lâu dài, cho nên, Thần Tích bên này vừa truyền ra tin giải đấu thế giới, anh liền lập tức chuẩn bị tốt việc tiến quân Thần Tích, vừa lúc nhân cơ hội này mở rộng quy mô của câu lạc bộ Long Ngâm.

Chiến đội Thương Lan đúng lúc này tuyên bố giải tán, có sự gia nhập của Lý Thương Vũ, đối với Lưu Xuyên mà nói quả thực chính là mưa rào ngày nắng hạn.

— Không có người nào có năng lực lãnh đạo đội mạnh hơn Miêu thần xuất thân từ Thần Tích!

Hai người hợp tác vô cùng vui vẻ, Lưu Xuyên rất tín nhiệm mà đem toàn quyền phụ trách phân đội Thần Tích cho Lý Thương Vũ, Lý Thương Vũ không có chuyện gì thì cũng không làm phiền anh, lần này trở về, chủ yếu là liên quan đến hợp đồng ký ước của Tạ Thụ Vinh và Chương Quyết Minh cùng kế hoạch phát triển của chiến đội, anh muốn nói chuyện với Lưu Xuyên một chút.

***

Lý Thương Vũ trước khi về nước đã thông báo cho Lưu Xuyên trên QQ, lúc hai người vừa tới câu lạc bộ, cửa liền mở ra. Một đường đi vào đến văn phòng quản lý ở trong cùng, Lý Thương Vũ gõ gõ cửa, chợt nghe bên trong truyền đến một giọng nói: “Mời vào!”

Vừa mở cửa liền thấy, trong văn phòng rộng mở, chính giữa là một bàn làm việc rất lớn, trên bàn là máy tính để bàn dòng cao cấp nhất, bên cạnh là sofa da cực mềm mại cùng bàn trà, hiển nhiên là để tiếp đãi khách tới thăm. Bên tay phải là một dãy tủ sách gắn liền trên tường, bên trong cũng có không nhiều sách lắm, ngược lại bày lần lượt từng folder tài liệu, trên giá bên cạnh là mấy trăm đĩa CD ghi âm được xếp chỉnh tề.

Nam nhân ngồi trước bàn làm việc nhìn qua thực trẻ tuổi, mặc áo sơ mi ngắn tay đơn giản cùng quần dài bình thường, trên mặt mang theo nét tươi cười, một bộ dáng tùy ý thoải mái. Đứng bên cạnh anh là một người con trai đeo kính, hai người tựa hồ đang thảo luận gì đó, diện mạo người nọ tư văn nhã nhặn, áo sơ mi trắng như tuyết phối cùng quần dài tôn lên dáng người cân xứng, chỉ có điều, trên người cậu nồng đậm phong độ của người trí thức, không giống như dân chơi esport, ngược lại càng giống chuyên gia nghiên cứu khoa học hơn.

Chương Quyết Minh cũng sớm nghe về hai vị đại thần này của câu lạc bộ Long Ngâm, người ngồi trước bàn công tác vừa thấy liền biết là quản lý Lưu Xuyên của Long Ngâm, mà vị tuyển thủ “phái học thuật” này hẳn là đội trưởng đương nhiệm của phân bộ Võ Lâm của Long Ngâm – Ngô Trạch Văn, học bá có tiếng trong giới esport.

“Hai vị mời ngồi.” Lưu Xuyên thấy Lý Thương Vũ dẫn người tiến vào, lập tức đứng lên dẫn bọn họ đến ghế sofa, hỏi, “Miêu thần, vị này chính là Chương Quyết Minh mà anh đề cập qua phải không?”

“Ừ, anh ấy đã đáp ứng gia nhập chiến đội, tôi tiện đưa anh ấy tới đây ký hợp đồng một chút.” Lý Thương Vũ giải thích nói.

Chương Quyết Minh chủ động vươn tay: “Chào ông chủ.”

Lưu Xuyên cười nắm tay anh, nói: “Chuyện về anh Miêu thần đã nói đại khái cho tôi rồi, tôi từ trước đến nay cực kỳ kính trọng lão tuyển thủ, anh trở về giúp Miêu thần nhất định sẽ không hối hận, cho mình thêm một cơ hội đi, lần này chúng ta trực hiếp hướng về phía quán quân!”

Chương Quyết Minh cười ha ha nói: “Tôi cũng nghĩ như vậy đấy!”

“Trạch Văn, em đem hợp đồng ra đây một chút.” Lưu Xuyên nhìn về phía người con trai ngồi bên cạnh, Ngô Trạch Văn lập tức nhanh nhẹn tìm ra hợp đồng đặt vào tay Chương Quyết Minh, đẩy gọng kính mắt, nghiêm túc nói: “Đây là tối hôm qua vừa soạn ra, anh xem một chút, điều kiện nào không hài lòng thì có thể bàn bạc lại cùng ông chủ.”

Chương Quyết Minh cẩn thận lật qua hợp đồng, phát hiện đãi ngộ mà Long Ngâm cho anh thật đúng là không tồi.

Tiền lương này, so với công việc luyện cấp thuê của anh còn cao hơn gấp đôi, hơn nữa… tuyển thủ trừ bỏ lương cố định ra, còn có thêm thu nhập chia đều, chính là tiền thưởng thi đấu, quảng cáo của chiến đội và tiền vé vào cửa trận đấu, thậm chí lợi nhuận các loại cùng biểu diễn thi đấu trực tiếp cũng được chia!

Rất nhiều quản lý chiến đội sẽ không giữ lợi nhuận vé vào cửa, hay lợi nhuận tiêu thụ goodie để chia cho tuyển thủ, Long Ngâm làm như vậy, quả thực rất lung lạc lòng người.

Điều kiện như vậy, còn cân đo đong đếm thì thật quá là không hay đi.

Chương Quyết Minh trả hợp đồng về, quyết đoán nói: “Không có vấn đề gì, điều kiện so với tôi nghĩ còn tốt hơn rất nhiều nữa!”

Nam nhân này ngược lại ngay thẳng, cư nhiên ngay cả những gì mình nghĩ trong lòng cũng thuận miệng nói hết ra.

Lưu Xuyên nói: “Nếu không thành vấn đề vậy chúng ta trước ký hợp đồng một chút?”

“Được!” Chương Quyết Minh cầm lấy bút, xoạt xoạt hai cái ký tên mình ngay trên hợp đồng.

Chữ cũng như người, cũng là điển hình cho phong cách hào phóng.

Lưu Xuyên rất có hảo cảm với Chương Quyết Minh, so với loại người có chuyện gì thì giấu im ỉm trong lòng, sau lưng lén giở trò mà nói, loại nam nhân tính tình thẳng thắn, tính cách hào sảng này ở chung là tốt nhất. Nếu là tuyển thủ mà Miêu thần tự mình đề nghị, năng lực người này như thế nào Lưu Xuyên cũng lười hỏi — anh tin tưởng ánh mắt của Miêu thần.

Hợp đồng ký xong xuôi, Lưu Xuyên liền dẫn hai người đến ngồi ở ghế sofa.

Ngô Trạch Văn tự giác rót cho bọn họ hai ly nước đặt trên bàn trà, hơn nữa còn đưa cho hai người họ một folder tư liệu rất dày.

“Đây là?” Lý Thương Vũ nghi hoặc mở folder ra.

Lưu Xuyên mỉm cười giải thích nói: “Trạch Văn mấy ngày nay vừa lúc nhàn rỗi, liền hỗ trợ sửa sang lại tư liệu tám cường đội của Liên minh ngoại hạng Thần Tích, hai người trước xem một chút.”

Đội trưởng Ngô Trạch Văn của chiến đội Long Ngâm xuất thân từ khoa Lý, rất giỏi về phương diện sửa sang tổng hợp số liệu, Lý Thương Vũ trước kia còn thi đấu ở Liên minh Võ Lâm từng rất nhiều lần tiếp xúc với Ngô Trạch Văn, cực kỳ bội phục năng lực phân tích sửa sang số liệu của cậu.

Hiện giờ, bọn họ cùng dưới trướng một câu lạc bộ, lại ở hai Liên minh khác nhau mà thi đấu, không xung đột lợi ích gì với nhau cả, tài nguyên cùng phương thức chung như vậy tuyệt đối là trợ lực lớn nhất đối với Lý Thương Vũ.

Tư liệu mà học bá chuẩn bị quả nhiên khác hẳn, cực kỳ rõ ràng số liệu tuyển thủ của tám cường đội Liên minh ngoại hạng Thần Tích của tất cả các mùa giải, thông qua số liệu trực quan, có thể thấy được trạng thái hiện tại của rất nhiều tuyển thủ.

Lý Thương Vũ đại khái nhìn lướt qua — trong tất cả tuyển thủ Liên minh Thần Tích mùa giải thứ sáu, biểu hiện ổn định nhất là Lăng Tuyết Phong, theo sát đó là Tô Nghiễm Mạc và Đàm Thời Thiên, ba người này cũng là đội trưởng của ba chiến đội lớn tạo thành thế “vạc ba chân” mạnh nhất Liên minh Thần Tích.

Ba vị đại thần xếp hạng thứ nhất, tuyển thủ nhóm thứ hai thực lực kỳ thật cũng không kém nhiều so với bọn họ.

Ví dụ như phó đội trưởng Nhan Thụy Văn của Phong Sắc, chính là hắc ma pháp sư cực mạnh của Liên minh. Phó đội Du Bình Sinh của Phi Vũ là cuồng chiến sĩ cực mạnh. Còn có phó đội trưởng Trình Duy của Thời Quang, đội trưởng Chu Thanh Việt của Thanh Mộc, tổ hợp Lâu Trương của chiến đội Quỷ Linh vv… Một trong những tuyển thủ này đều có khả năng cùng ba người Lăng, Tô, Đàm đánh một trận.

Liên minh Thần Tích cao thủ nhiều như mây, điều này cũng chứng tỏ thực lực chỉnh thể của Liên minh ngoại hạng hiện giờ còn mạnh hơn mùa giải đầu tiên năm đó nhiều.

Lý Thương Vũ tuy rằng rất có lòng tin, nhưng sau khi trở về Thần Tích phải đối mặt với nhiều đối thủ mạnh như vậy, áp lực trên vai anh kỳ thật cũng không nhẹ.

Nhìn kỹ lại tư liệu một lần nữa, Lý Thương Vũ lúc này mới ngẩng đầu nói: “Lăng Tuyết Phong cùng Tô Nghiễm Mạc đều là lão tuyển thủ đã thi đấu nhiều năm, nhưng Đàm Thời Thiên này vừa tiếp nhận chức vụ đội trưởng từ mùa giải trước, biểu hiện tốt ngoài dự đoán của người khác, xem ra ánh mắt chọn người nối nghiệp của Từ đội rất không tồi.”

“Đàm Thời Thiên người này tôi cũng hiểu biết qua, là thiên tài xuất thân từ huấn luyện doanh câu lạc bộ Hoa Hạ, sau khi Từ Lạc xuất ngũ thì đảm nhiệm chức vụ đội trưởng Thời Quang, xem như là người có thực lực nhất trong thế hệ tuyển thủ mới của Thần Tích. Hơn nữa, trận đấu giữa Phong Sắc và Thời Quang tuần trước tôi cũng xem, Tiểu Trình phát huy có chút thất thường, Đàm Thời Thiên ngược lại rất trầm ổn.” Lưu Xuyên nghiêm túc đánh giá.

“Quả thật là hậu sinh khả úy.” Lý Thương Vũ nói, “Năm đó lúc tôi rời khỏi Thần Tích đội trưởng vẫn là Từ Lạc, sau khi Từ đội xuất ngũ, thành tích của Thời Quang cũng không bị ảnh hưởng chút nào, đủ để chứng minh tân đội trưởng Đàm Thời Thiên cũng xuất sắc không kém.”

“Nếu chúng ta quay về Thần Tích, vậy Phong Sắc, Phi Vũ cùng Thời Quang chính là xương cứng khó nhằn nhất phải không?” Chương Quyết Minh cảm thán nói.

“Ba đội ngũ này thực lực chỉnh thể cực mạnh, nhưng các chiến đội khác cũng không kém.” Lý Thương Vũ nghiêm túc phân tích, “Tám cường đội của Liên minh ngoại hạng trong nước, trung tâm Phong Sắc là đấu pháp triệu hoán sư song khống cùng hắc ma pháp chồng, Thời Quang là dựa vào bạch ma pháp khống chế cùng cung thủ Tinh linh viễn trình dmg, Phi Vũ là đấu pháp áp chế của kiếm khách cận chiến, Thanh Mộc là dựa vào đấu pháp ảo thuật lưu thông linh sư bí hiểm, tổ hợp Lâu Trương của chiến đội Quỷ Linh là sát thủ mạnh nhất Liên minh, Liệp Báo là đấu pháp bẫy rập, Hồng Hồ dựa vào nhiều bạch ma pháp sư đánh khống chế, Terminator dựa vào hắc bạch ma pháp sư phối hợp lẫn nhau, mấy đội ngũ này có thể nói là đều có điểm đặc sắc riêng.”

Lý Thương Vũ đơn giản nói mấy câu, liền chỉ ra được trung tâm đội hình của tám chiến đội Liên minh, có thể thấy bấy lâu nay anh cũng phải làm việc vất vả.

Lưu Xuyên nhìn anh đầy tán thưởng: “Ý định của Miêu thần thế nào?”

Lý Thương Vũ nói: “Trước mắt đội ngũ chúng ta, thánh kỵ sĩ, kiếm khách, buff, triệu hoán sư, bạch ma pháp phụ trợ, đã có thể xác định năm tuyển thủ, tôi muốn tìm thêm một hắc ma pháp sư, một thích khách cùng một thợ săn.”

Lưu Xuyên hiểu rõ nói: “Anh đây là muốn chơi phòng ngự hàng trước, xếp sau là chủ lực công kích, vào thời điểm quan trọng thì dùng sát thủ và thợ săn?”

—- Lưu Xuyên cũng từng là tuyển thủ esport, vô cùng hiểu biết hình thức thi đấu esport cùng phối trí đội hình, khi nói chuyện không hề có chướng ngại, so với mấy ông chủ không biết gì, chỉ biết khoa tay múa chân mà nói, cách bọn họ xa cả con phố.

“Tôi cảm thấy đây là lựa chọn tốt nhất.” Lý Thương Vũ giải thích nói, “Lúc vừa mới bắt đầu tổ đội, tôi không nghĩ tới có thể trùng hợp gặp Tạ Thụ Vinh ở server mới, hiện tại thực lực của cậu ấy không thua sư huynh cậu ấy là Tô Nghiễm Mạc, cũng nhờ sự gia nhập của cậu ấy mà tôi thay đổi ý định của mình. Tiểu Cố là tuyển thủ xuất thân từ huấn luyện doanh Long Ngâm, rất có năng lực trời cho, bồi dưỡng thêm một thời gian là có thể đuổi kịp tiết tấu của A Thụ, hai người bọn họ liên thủ, hàng trước của đội ngũ chúng ta có thể được bảo đảm. Điểm đặc sắc nhất của A Thụ là tiến công nhanh, về sau hàng trước của chúng ta có thể đi theo lối đánh tấn công nhanh.”

“Vậy không tồi, tiến công cường thể kỳ thật cũng là một loại phòng ngự.” Lưu Xuyên đồng ý nói, “Nếu như xếp sau là anh cùng bạn thân Bạch Hiên, năng lực sinh tồn của đội ngũ cùng năng lực dmg tự nhiên cũng có thể được bảo đảm.”

“Đúng vậy.” Lý Thương Vũ vô cùng tự tin với chuyện này, “Bạch ma pháp phụ trợ của Lão Chương vào thời điểm đối chiến kịch liệt có thể trợ giúp đoàn đội cực lớn, nếu dùng trong thời khăc mấu chốt, dmg của chúng ta có thể chồng tầng, sẽ không lãng phí skill. Còn về các đội viên còn lại, tôi tìm thích khách, thợ săn cùng hắc ma pháp sư, có thể căn cứ vào các đối thủ khác nhau mà đặt bọn họ ở vị trí dự bị.”

Chương Quyết Minh càng nghe càng cảm thấy sợ hãi — suy nghĩ chiến thuật hàng ngày của Miêu thần thật sự là danh bất hư truyền!

Còn chưa bắt đầu vào Liên minh, anh ngay cả phối trí đội hình hay liên đội gì đó cũng đều nghĩ xong hết rồi, quả nhiên là mưu tính sâu xa…

Theo lời anh nói, Tạ Thụ Vinh cùng Tiểu Cố đánh hàng trước, Miêu thần cùng Bạch phó đội viễn trình xếp sau, năng lực phòng ngự của đội ngũ, năng lực sinh tồn, năng lực dmg đều có thể bảo đảm ở mức cơ bản nhất, tìm thợ săn cùng thích khách có tính cơ động mạnh hơn, sẽ còn có tác dụng lớn hơn nữa với đoàn đội. Mà hắc ma pháp… hẳn là Miêu thần muốn khắc chế bạch ma pháp của Thời Quang và Hồng Hồ đi?!

Anh suy nghĩ rất chu đáo, nghĩ ra cả phối trí chức nghiệp của đội hữu, nghĩ ra phương án đặc chế riêng để ứng phó với tám cường đội của Liên minh Thần Tích, nhưng lại đều có phần thắng, không đến mức bị đội hình của chiến đội nào nghiền áp.

— Đi theo đội trưởng như vậy, chính mình thật đúng là sáng suốt nha!

Chương Quyết Minh kích động nắm chặt tay.

Lưu Xuyên nếu đem chiến đội Thần Tích giao cho Lý Thương Vũ phụ trách, tự nhiên sẽ không nghi ngờ quyết định gì của Lý Thương Vũ, nghe đến đây liền mở miệng nói: “Tôi cũng thấy phối hợp như vậy không tệ, phối trí thành viên cụ thể liền để anh quyết định đi. Nếu trong game không tìm thấy đội hữu tốt, cần người từ chiến đội khác, đến lúc đó chúng ta sẽ thương lượng tiếp.”

Lý Thương Vũ nói: “Được!”

Vừa mới vào game liền gặp được clone của A Thụ, ngay sau đó lại gặp Lão Chương làm luyện cấp thuê, không đến nửa tháng đã xác định được năm đội viên, tốc độ này quả thật kinh người. Lưu Xuyên đối với tiến triển tổ đội của Lý Thương Vũ cũng vô cùng vui mừng, cười nói: “Có khi thời vận của anh đến rồi ấy nhỉ? Lần này thi đấu thế giới, có lẽ là chờ Miêu thần anh show off ấy chứ!”

Lý Thương Vũ cũng cười lên: “Có thể là do giải thi đấu thế giới có không ít cao thủ, server mới của Thần Tích quả thực cực kỳ náo nhiệt, có thể gặp A Thụ cùng Lão Chương, vận khí của tôi cũng quá tốt rồi.”

Lưu Xuyên đứng lên nói: “Tôi trước đưa hai người tham quan câu lạc bộ đi, sau đó lại mời hai người ra ngoài ăn cơm, hoan nghênh Chương Quyết Minh gia nhập câu lạc bộ Long Ngâm.”

Chương Quyết Minh nói: “Ông chủ quá khách khí rồi!”

Lưu Xuyên cười tủm tỉm nói: “Khách khí gì chớ, chuyện nên làm mà. Mấy người muốn ăn gì?”

Lý Thương Vũ quay đầu lại nhìn về phía Chương Quyết Minh, nghiêm túc nói: “Đi ăn lẩu cá đi, được không?”

Chương Quyết Minh: “…”

Không ăn được cái gì khác sao?

Có điều, đối diện với ánh mắt chờ mong của Miêu thần, Chương Quyết Minh đành phải cắn răng nói: “Được!!”

 

 

 

Chú thích:

  1. Lối viết thảo: Là thư thể được viết nhanh nhất trong các loại thư pháp Trung Hoa, bút pháp phòng khoáng. Nhiều chữ có thể viết liên miên nối tiếp nhau chỉ bằng một nét (Wikipedia).
  2. Phú nhị đại: chỉ thế hệ con nhà giàu thứ hai, người kế thừa gia sản đồ sộ của các đại gia Trung Quốc.

 

Lảm nhảm:

 Nhớ Lưu Xuyên với Lam Vị Nhiên quá. Tính ra trong bộ Tối Cường Nam Thần tớ mê nhất hai người này (à thêm Diệp Thần Hi). Cảm thấy ở bộ Tối cường nam thần thích đọc đoạn chơi game hơn, còn bên Thần cấp triệu hoán sư lại thích đọc đoạn tình cảm hơn ~

Ôi nhớ quá nhớ quá mà ko dám đọc lại ~~~~~

 

TCTHS(1) – Chương 47: Mèo thích ăn cá

CHƯƠNG 47 ::: MÈO THÍCH ĂN CÁ

Lý Thương Vũ tò mò nói: “Nhà hàng? Bán cái gì đấy?”

Tô Nghiễm Mạc nói: “Mở mấy quán cá nướng.”

Lý Thương Vũ lập tức cảm thấy hứng thú: “Cá nướng? Ở đâu? Tôi đi ăn có được giảm giá không?”

. Tiếp tục đọc